TRƯỜNG CA VỀ NGÔI TRƯỜNG MANG TÊN BÁC
“Xuân đến, đến cả một trời, có lẽ đâu đâu, đâu cũng vậy
Sự học học cả một đời, có lẽ ai ai, ai cũng thế” ,…
“Học hỏi là một việc phải tiếp tục suốt đời,…”
Câu ca xưa đã truyền như thế
Lời Bác dạy càng sáng rõ hơn nhiều
Ngôi trường Đảng thân yêu
Nơi mang sứ mệnh và tầm nhìn lịch sử!
Không chỉ là con chữ
Không chỉ là con tim
Không chỉ là nơi mà đảng viên về đây học tập,…
Nơi hun đúc ý chí
Hun đúc nghị lực
Hun đúc tư duy
Và tầm nhìn
Hiện thực hóa,…
*
Bảy mươi lăm năm
Một chặng đường
Trên một con đường
Con đường của đất nước
Con đường của phía trước
Con đường xây dựng Chủ nghĩa xã hội
Con đường hạnh phúc của Nhân dân
Luôn đi về phía trước,…
Cùng bước, đồng hành với từng chặng đường lịch sử,…
Từ “Trường Đảng Liên khu V”
Rồi “Nguyễn Ái Quốc”,…
Đến “Học viện chính trị khu vực III”
Chặng đường dài đang đi
Bao thế hệ tiếp bước
Bao thảnh quả;
Bao kiên trung;
Đáng để tự hào!
*
Bảy mươi lăm năm
Đủ để nhìn lại
Và nhận ra
Điều kỳ diệu:
Từ một ngôi trường bằng tranh tre nứa lá
Chút rau rừng làm thực phẩm thay cơm
Chiếc áo mỏng, đã sờn, không đủ ấm
Mùa đông về, hà hơi ấm sưởi bàn tay
Từ “tay cầm bút, tay kia cầm súng”
Rèn tư duy, luyện cách đánh ngoại xâm
Luôn ý thức “học làm người cán bộ”
Học gần dân, học phụng sự nhân dân
Một ngôi trường vài ba chục cán bộ
Đến hôm nay đã đến vài trăm người
Sự lớn mạnh không chỉ từ con số
Vinh quang thay, cả bề thế, cả tầm nhìn!
*
Bảy mươi lăm năm
So với chiều dài lịch sử
Thật sự không dài nhưng cũng đủ để nhận ra
Đổi thịt thay da:
Sự bề thế, khang trang về trường lớp
Thư viện, giảng đường, căng tin, ký túc,…
Phục vụ tận tình bằng tất cả trái tim
Cứ mỗi chiều, sau mỗi giờ tan lớp
Tiếng chim gù nghe ấm áp, thân thương,…
*
Bảy mươi lăm năm
Cùng dòng chảy thời gian
Lớp phù sa luôn màu mỡ
Bồi đắp!
Đắp bồi bao nhiêu thế hệ
Ánh sáng của chủ nghĩa Mác-Lênin
Tư tưởng của Bác Hồ
Nguồn cảm hứng về đạo đức, phong cách
Ngưng lắng bao nhiêu trí tuệ
Truyền cảm hứng cho người cán bộ
Biết làm người, biết gần giũ nhân dân
Biết lo xa, biết phải lo gần
Biết cái cục diện, biết nhiều hơn cái toàn diện
Nâng kỹ năng, phẩm chất, tầm nhìn
“Làm cho đất nước càng ngày càng xuân”
*
Cái dải đất miền Trung, Tây Nguyên
Có thể, có nơi là cằn cỗi
Cũng dễ hiểu
Bởi chiến tranh, bởi bom đạn kẻ thù
Bởi cái chất màu da cam đã hủy diệt
Cả con người và cả cỏ cây
Nhưng hôm nay,
Màu xanh của cỏ cây, hoa lá
Được vun trồng từ bao nhiêu thế hệ
Đất cỗi cằn nay đã được xanh tươi,…
Nơi ấy, có chúng tôi
Nơi ấy có chúng ta
Nơi ấy có Học viện chính trị khu vực 3,…
*
Bao lớp cán bộ, đảng viên
Tựu trường
Học tập
Nghiên cứu
Để làm người cán bộ tốt hơn
Về làm xanh cho chính quê hương mình
Về vun đắp lòng tin
*
Có người bảo
Làm giảng viên trường Đảng
Là “khó, khô, khờ, khổ”
Bảy mươi lăm năm nhìn lại
Chẳng sai:
Âu đó cũng là cái duyên!
Bởi lý luận không bao giờ là “dễ”
Trăm án văn hay
Nghìn bài thơ diệu ngọt
Có thể bay bổng
Có thể làm lòng người ngất ngây
Nhưng lý luận phải đi từ thực tiễn
Và soi đường cho thực tiễn đang đi,…
Lý luận cũng không phải lúc nào cũng “ướt át”
Như án thơ tình hay khút hát du dương
Để đứng được một giờ trên bục giảng
“Người lái đò” phải “khờ”, “khổ”; biết gian truân!
*
Có người bảo
Học Cao cấp cũng “khó, khô, khờ, khổ”
Cũng là lẽ đương nhiên:
Mọi lý thuyết đều là màu xám
Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi
Cuộc sống, thực tiễn không bao giờ đứng lại
Không đợi ai
Không nói với ai
Về điếu sắp đến
Nêu lý luận không chỉ là đối thoại với quá khứ, và hiện tại
Mà phải trò chuyện, tương tác với tương lai
Nên là “khó” và luôn luôn khó
Những giờ Triết học
Kinh tế-chính trị,…
Lịch sử Đảng, Xây dựng Đảng,…
Dù đã cũ nhưng bao giờ cũng mới
Buộc ta phải “khờ”, phải “khổ”
Gắn nhu cầu, lợi ích của nhân dân
Phải nhận ra thứ mà dân cần
Phải “chạm vào” từng “tinh thần” cuộc sống
Phải “động” đến bao nhiêu điều sống động
Phải làm sao “đừng bỏ lại phía sau”
Nâng niềm tin, củng cố lòng dân
Đó là cái nhiệm màu
Của Cao cấp lý luận
*
Bảy mươi lăm năm nhìn lại
Để bước tiếp chặng đường phía trước
Tô hồng thêm:
Đất nước
Dải đất Tây Nguyên
Khúc ruột miền Trung
Mỗi một địa phương, địa danh
Mỗi một lòng người!
Chợt nhớ một câu hỏi bâng quơ:
Thế nào là Trường Đảng? Thế nào là Cao cấp
Lời rằng: Trường Đảng – Trường của Đảng:
Trường của trái tim
Trường của tình thương
Trường của trách nhiệm
Ngôi trường được dựng lên từ khói lửa
Bao nhiêu thế hệ cùng nhau giữ lửa
Thổi bùng ngọn lửa thiêng liêng:
“Vì mục tiêu dân giàu nước mạnh”
“Vì hạnh phúc của Nhân dân”
Vì ngày mai tươi sáng
Còn thế nào là Cao cấp?
Giản đơn:
Sáng thể dục
Chiều thể thao
Đêm đêm cất cao tiếng hát
Ngày ngày nghiên cứu chủ nghĩa Mác
Thường xuyên học tập tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh
Sống trọn vẹn nghĩa tình
Biết yêu thương đồng chí
Lấy lợi ích nhân dân là “của quý”
Hạnh phúc làm “thướt đo”
Cần “lo trước nỗi lo”; cần “vui sau thiên hạ”
Ham những điều mới lạ
Lấy đổi mới làm đầu
Hiệu quả làm tiêu chuẩn
Tăng cường sự đồng thuận
Vì hạnh phúc dân nhân!
*
Bảy mươi lăm năm
Nhìn lại
Để nhìn về phía trước
“Ôn cố tri tân”
Hôm nay
Tất cả chúng ta
Đang có được quả ngọt, cành xanh
Lời tri ân với bao thế hệ
Phòng truyền thống quá nhỏ hẹp với tấm lòng vĩ đại
Của các vị tiền nhân
Người đã đi xa, lời dặn dò để lại
Chúng ta là những người viết tiếp
Cho trang sử
Vẻ vang,
Của Trường Đảng vinh quang,
Của ngôi trường mang tên Bác!
Đà Nẵng, 30 tháng 7 năm 2024
Phạm Đi, Khoa Xã hội học và Phát triển